Cafe sáng chủ nhật, thằng bạn chụp cho tấm hình mà nó cứ lải nhải là ánh sáng đẹp, góc đẹp, cảnh đẹp, mỗi người mẫu là xấu, xấu đến nỗi mà không cả dám quay mặt lại. Bố khỉ bạn với chả bè, nể mặt bồ nó ngồi đấy không là mình cho ngay ly cafe vào mặt rồi...he he nhưng dù sao thì cũng phải nhịn nó một tí thì nó mới gửi hình cho mình chứ. Mà công nhận là hình chụp không thấy mặt sao mà nó đẹp thế nhỉ.
Trời mưa tầm tã, vô cùng lãng mạn nhưng mà lại đi chung với thằng bạn với bồ nó, chẳng thấy lãng mạn tẹo nào. Chúng nó nhìn nhau tình tứ còn mình phải quay qua nhìn.....anh phục vụ...chán.
Dạo này ốm nhom, ốm nhách, bạn bảo "mày vạt trước, vạt sau chẳng văng ra được miếng nào". gân cổ lên cãi " Cũng văng ra được 2 con ốc chứ bộ" .."Uhm mà chỉ là ốc gạo thôi" ối nhỏ thế thôi á" Tủi thân quá, một thời oanh oanh bây giờ chỉ còn liệt liệt.
Làm thế nào để cho con ốc gạo thành con ốc bươu hoặc chí ít cũng phải thành con nghêu nhỉ. Chứ ốc gạo thì nhục lắm. Ăn, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn thôi...ngồi - ăn, đứng - ăn, nằm - ăn, ngủ ...tỉnh dậy đánh răng ăn tiếp. Mần như thế vài tháng xem có thành con heo không nhá.
Ảnh: Mr Dung (thằng bạn bắt để như vậy)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét