Có người hỏi sao mình ko nói chuyện rõ ràng để cho người khác cảm thấy có lỗi và sợ mình chứ sao lại im lặng như thế....Đến nhìn mặt còn nhìn ko được thì làm sao mà đủ bình tĩnh mà nói chuyện....Có người nói mình đã quá tin bạn mà thôi, chứ cái chuyện đó người khác thấy lâu rùi. Thật vậy á? Sao như vậy được nhỉ. Thì đã nói chuyện cả buổi trời và khẳng định đấy thôi, như vậy theo mình nghĩ là đủ rồi thế nhưng đời mà ai biết được chứ "ngờ" to tướng ở đằng sau. Thật là giả dối quá, nhất thiết là phải như vậy mới được sao, mới là đời có đủ đắng cay chua ngọt, nhưng mà nhiều khi đắng thì lại đắng quá. Đắng đến mức không biết có cái gì làm người ta có thể đắng hơn nhỉ. Phải dè dặt trong tất cả các mối quan hệ, có người hỏi, dồn nén lắm nhiều khi lại thấy nặng lòng lắm nhưng lại không thể trải lòng ra được vì sợ, vì mình cũng đã trải lòng ra nhiều lắm và kết quả là như thế nào. Nhận được một cục to tướng Đấy là lỗi của mình à, cũng có thể lắm chứ, không tin thì làm sao có thể như vậy được. Nhưng sau lần này thì đúng là có kinh nghiệm hơn rùi "Không phải trái cam nào đẹp cũng là một trái cam ngon", Vắt nước ra rồi mới thấy là đắng lắm đấy. "Nếu là ....thì 2 người đó tan xác" - lời của một người khác, có cần thiết phải như vậy không, chắc là không vì nếu cần thiết thì mình đã làm như vậy rùi. Với lại chắc mình đã quá hèn nhát nên vẫn chưa thể đối đầu với sự thật và vẫn chưa thể làm được gì. Mà thật ra là không làm được gì chứ không phải chưa làm được gì. Thôi thì hãy coi như đây là một giấc mộng, một giấc mộng yêu thương không trọn vẹn.
Hố hố sao hôm nay lại sến như thế này nhỉ, không biết nữa tự nhiên vậy thôi, không đúng với mình tí nào hết, mà hiện tại thì mình cũng đâu có sống thật với chính mình đâu. Phải giả tạo một tí mới được. Mình cần có thời gian nhưng hình như không ai cho mình thời gian hết, vậy thôi mình sẽ tự cho mình. Bao lâu nhỉ ???
Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét