Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Entry for September 09, 2008





Một buổi tối trời mưa chị hỏi có đi chơi không, có đi chứ ở nhà làm gì, chị bẩu trơi mưa mà đi cái gì ở nhà đi...thôi không ở nhà đâu, ở nhà buồn lắm. Chắc chị lại sợ con em nhông nhông tắm mưa ngoài đường nên dở chiêu thuyết phục cuối cùng là "ở nhà đi chị cho 80K" ....Ối sao lại là 8o mà không phải là 100 hả chị , chị nói chị thích số nào nhỏ hơn 100... hí hí chị đánh trúng điểm yếu là mê tiền của con em nên ở nhà ngay. Làm thêm vài việc lặt vặt nữa được thêm 40K , thế là một buổi tối nhẹ nhàng ở nhà tự nhiên được 120K nó đập trúng người. Sướng rơn...còn mặt chị sau khi đưa tiền thì ngu ra vì không biết tại sao mình lại làm như vậy... có lẽ vì chị thương em...vì đã có lần nằm khóc hụ hụ hụ và nói " chị ơi! không đi làm nữa đâu" Chị lại phải dùng tiền, và chị đã quen với sở thích của em. Cảm ơn chị, cảm ơn cả cái tính lười của chị đã cho em một công việc làm thêm ổn định...(hố hố xin lỗi chị vì đã nói là chị lười nhé). Nhưng mà không nói thì ai cũng biết chị nhỉ ?
(Em sẽ edit lại nếu entry này làm cho chị buồn)

2 nhận xét:

  1. Dao nay nhi nhanh qua nhi, chup hinh quoai luon hen. Nhung sao ma cu khoc hoai. Moi lan khoc la lam nguoi ta thot tim... Dung...nua nhe mit lun.

    Trả lờiXóa
  2. cung cau noi cu, manh me len nha chi.Yeu yeu chi nhieu!!!!

    Trả lờiXóa