Thứ Ba, 25 tháng 3, 2008

Entry for March 26, 2008

Nó đang mắc kẹt, giống như con thằn lằn bị kẹt vào cửa giãy giụa một hồi rồi cũng gãy cổ mà chết. Nhưng mà nó thì khác càng ngày càng bị kẹt. Nó lại không chết hẳn cho tôi nhờ mà vẫn sống nhưng lại vẫn mắc kẹt... không có ai giúp nhưng lại cũng không tự thoát được. Cứ như vậy cho đến bao giờ.
Nói rồi làm, nhưng lại làm không đến nơi đến chốn, cứ như thế hoài....bao lâu rồi nhỉ...chắc cũng được khoảng 5 năm. một thời gian không đủ dài để cho con thằn lằn đó chết hẳn. nó vẫn sống nhưng không giống như những con thằn lằn khác, vật vã và đau đớn. Nhưng hơn ai hết, nó hiểu được là nó không thể chết. Những việc còn lại không ai có thể làm thay nó được. Đã có một bàn tay giúp nó nhưng bàn tay đó có lẽ không đủ lớn để có thể đưa nó ra khỏi khe cửa đó. Cánh cửa ngày càng đóng lại mạnh hơn một cách nghiệt ngã và vô tình...
Có voi lại đòi "Hai Bà Trưng" cũng chính vì Hai Ba Trưng mà nó lâm vào tình cảnh như này đấy. Là do mình chứ có than vãn với ai làm gì. Chắc gì người ta thông cảm, có khi còn chửi vào mặt cho ấy chứ............................................................

"Vì em đã muốn như thế, anh sẽ như thế, anh sẽ ghi sâu bao điều lỗi lầm...........Và em đã muốn như thế.... em cứ như thế.......... "

2 nhận xét:

  1. ♥ KeIkO ♥♥♥lúc 22:19 25 tháng 3, 2008

    hỉu chít lìn!!! Cuối cùng là Chuột trong kẹt cửa hay Thằn lằn?! kaka!! Có tâm sự ji hẻn em?!

    Trả lờiXóa
  2. thằn lằn kẹt cửa, vì chuột bự quá không kẹt cửa được đâu

    Trả lờiXóa