Nó đang mắc kẹt, giống như con thằn lằn bị kẹt vào cửa giãy giụa một hồi rồi cũng gãy cổ mà chết. Nhưng mà nó thì khác càng ngày càng bị kẹt. Nó lại không chết hẳn cho tôi nhờ mà vẫn sống nhưng lại vẫn mắc kẹt... không có ai giúp nhưng lại cũng không tự thoát được. Cứ như vậy cho đến bao giờ.
Nói rồi làm, nhưng lại làm không đến nơi đến chốn, cứ như thế hoài....bao lâu rồi nhỉ...chắc cũng được khoảng 5 năm. một thời gian không đủ dài để cho con thằn lằn đó chết hẳn. nó vẫn sống nhưng không giống như những con thằn lằn khác, vật vã và đau đớn. Nhưng hơn ai hết, nó hiểu được là nó không thể chết. Những việc còn lại không ai có thể làm thay nó được. Đã có một bàn tay giúp nó nhưng bàn tay đó có lẽ không đủ lớn để có thể đưa nó ra khỏi khe cửa đó. Cánh cửa ngày càng đóng lại mạnh hơn một cách nghiệt ngã và vô tình...
Có voi lại đòi "Hai Bà Trưng" cũng chính vì Hai Ba Trưng mà nó lâm vào tình cảnh như này đấy. Là do mình chứ có than vãn với ai làm gì. Chắc gì người ta thông cảm, có khi còn chửi vào mặt cho ấy chứ............................................................
"Vì em đã muốn như thế, anh sẽ như thế, anh sẽ ghi sâu bao điều lỗi lầm...........Và em đã muốn như thế.... em cứ như thế.......... "
Thứ Ba, 25 tháng 3, 2008
Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2008
Entry for March 24, 2008
Ối giời ơi, hôm nay mới vào blog được, bác Mingking mới sửa máy cho em nên em mới viết được đấy. Đang chán đời, cứ mỗi lần hết tiền là em lại chán đời, riết rồi quen, giống như là bị bệnh ấy. Nhưng được cái không phải là bệnh nan y, vì bệnh này thì có tiền là tự động khỏi.
Cái dự án đi học của em không biết khi nào em mới thực hiện á, đi làm cả năm nay rồi mà vẫn chưa sắp xếp được, chán thía không biết. Lúc mới đi làm thì hùng hồn lắm, nghĩ một mình thôi chứ không nói với ai "Đi làm rồi tối về đi học, khoảng 2 năm thì học xong và chuyển một công việc khác thu nhập khá hơn". Suy nghĩ thật đơn giản.... đúng là tuổi trẻ khờ khạo quá ....Bi giờ thì chỉ còn một năm nữa thui. Không kịp nữa rùi nhưng..... chắc lại phải hai năm nữa, không quá muộn nhưng cũng không còn sớm nữa.... Cố lên.
Có rất nhiều chuyện linh tinh cần giải quyết... nhưng có khi nó linh tinh quá nên không biết bắt đầu từ đâu...chán thật sự. Sắp tới sẽ phải quyết định xem thía nào, chắc phải dứt khoát .... Ở trong một cái vỏ ốc khác .....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)