Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2008

Entry for May 19, 2008




Nhớ em - Lam Trường

Khi em ra đi, biết em có còn nhớ anh không? Giờ đây ở hai phương trời xa lạ Mỗi người đều có một cuộc sống riêng.
Giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta gặp lại nhau biết có còn được vui như ngày nào không? Hay là chẳng biết nói gì hơn,
vì em sẽ thấy rằng giờ đây anh đã đổi thay . Nhưng không bao giờ hết, trong lúc này anh nhớ em biết bao ... Nhớ ánh mắt, nhớ đôi môi, nhớ tiếng nói dịu dàng, nhớ vòng tay êm ái.
Tất cả giờ đây được anh mang theo vào giấc mộng, một giấc mộng yêu đương không trọn vẹn ... nhưng cũng đủ để anh sống mốt những ngày còn lại


Làm sao khiến được lòng phải cố quên
Làm sao bắt được tình phải chết đi
Làm sao dối được mình chẳng nhớ chi
Làm sao sống trong cuộc đời thiếu vắng em
Còn đâu nữa một thời quấn quít nhau
Dường như cả địa cầu chẳng muốn quay
Nhường cho chúng ta đêm ngày ....


Tình yêu đâu phải là kẻ trộm mà sao có thể đi vào hồn ta lúc nào chẳng biết. Đến khi nó ra khỏi lòng ta ... sau khi em đánh cắp trái tim đáng thương kia và để lại cho ta niềm cô đơn tuyệt vọng. Thôi thì hãy ngủ đi ... hãy ngủ yên với giấc mộng yêu không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để anh sống nối những ngày còn lại trong nỗi sầu cô đơn...


Tựa giọt nước ngọt ngào rất trắng trong
Tình yêu thắm vào lòng nỗi nhớ mong
Càng mong nhớ nhiều lần thấy nhớ thêm
Niềm đau xót giam đời ta dưới đáy tim
Giờ hai đứa cuộc đời đã rẽ ngang
Còn chăng mỗi nụ cười đã vỡ tan
Thành muôn ánh sao đêm tàn .....

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2008

Entry for May 05, 2008




Cưỡi đà điểu....

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2008

Entry for May 02, 2008

5h45 phút ngày 30/4
Chuột và heppy bão đến nhà Trang lùn, chưa thấy ku nào đứng trước cửa vậy mà nó hối mình làm mình chạy gần chết, heppy sợ đến nỗi xém tè ra quần.... sặc. Sau khi hội đủ anh tài thì Vĩnh Long...thẳng tiến.
Dừng lại dọc đường ăn sáng, bị chém gần đứt cổ với giá 20.000/ tô hủ tiếu-> được mấy miếng thịt và một cục xương.
Đi dọc đường đếm được 31 cây cầu...(nhưng lúc về lại đếm được 34 cây cầu không hiểu lý do tại sao. ....Cuối cùng thì cũng đến được nhà Trinh vào lúc khoảng 11h gì đấy.
Mần một con gà nấu cháo...hé hé lần đầu tiên mổ một con gà, với sự góp sức của 2 đồng nghiệp, con gà "tan nát". Nhưng mà để ăn chứ có để bày đâu mà sợ.
Đánh bài...Bà La Sát bị chém không nương tay và phải chịu thua một chầu ăn sáng...ồ dze
Tối đi nhậu...mới một chai mà đã "sương sương" rồi buồn cười thế không biết. Nhậu mãi mà không khá lên được...
và sau đây là màn cuối cùng trong ngày và cũng là màn hoành tráng nhất... đi ngủ. Vẫn là chuyện muôn thủa, dành nhau chỗ.. mỗi đứa chỉ được nằm trên một viên gạch hé hé thế nhưng heppy và bà la sát ...2 đứa chỉ nằm trên có một viên....sặc....tuổi trẻ tài cao -> thắc mắc...không biết tại sao mà chúng nó lại nằm được như thế.
Muỗi quá trời muỗi... chẹp một cái..một con muỗi mập ú đã bị tan xác ngay trên mặt mình...máu văng tung tóe.
Đến nửa đêm thì chịu hết nổi phải giăng mùng ngủ, thế mới được ngủ ngon chứ không là sẽ bị mấy con muỗi mần thịt luôn rồi.
Sáng thức dậy heppy đi hai hàng còn bà la sát mặt mũi tươi tỉnh sảng khoái...thật khó hiểu.
Đi Vĩnh Long mục đích chính là cưỡi đà điểu. hé hé lúc đầu hào hứng lắm nhưng đến khi nhìn thấy con đà điểu vừa cao vừa to thì mình sợ vãi tè ra quần. Nhường bạn Voi lên trước..thấy con đà điểu vắt vẻo đi qua đi lại mình cũng yên tâm là chắc nó chỉ đi thong thả ung dung vậy thui. Ai ngờ mình mới leo lên con đà điểu chạy như điên. Mắt trợn tráo, miệng há hốc, không nói được tiếng nào, không dám la, sợ la lên nó còn chạy nhanh hơn. Bước xuống có cảm giác " quần mình ướt sũng...phù may quá, chỉ là cảm giác thôi chứ không phải là thật. Không dám đi một lần nữa.

Chiều về trên xe toàn mít và sầu riêng không à.. he he một chuyến đi thật vui vẻ
Cám ơn chị Trinh đã dũng cảm chứa chấp tụi này ở nhà chị 2 ngày.